Đường Của Chính Mình
Chúng ta hãy cùng đến với mẩu chuyện nhỏ "Đường Của Chính Mình". Trên thế gian vốn chẳng có đường, đường chính là do nhiều người đi trước tạo ra, người đi sau tiếp bước. Mấy ai hiểu được sự gian nan vất vả mà họ đã trãi qua. Câu chuyện giúp ta hiểu hơn về tính tự lập!!!
Sau trận bão tuyết, người bố dẫn cậu con trai đi trên lối đi nhỏ đã được dọn sạch tuyết. Rất nhiều người đi trên lối này, ai nấy đều chầm chậm bước đúng hàng lối. Bố cậu bé cũng vậy, nhưng cậu bé thì lại nghịch ngợm nhảy lên gờ tuyết để đi.
Người bố thấy vậy rầy con:
- Con ơi, mau lại đây nhanh lên, chỗ nào mà chưa có ai đi thì rất nguy hiểm, có khi sẽ bị ngã đấy.
Nghe bố nói vậy, cậu bé đáp bằng giọng non nớt :
- Bố trông, con có ngã đâu, lại còn làm ra một con đường của con nữa chứ!
Người bố quay lại nhìn, quả nhiên trông thấy sau lưng con mình là một vệt dấu chân nho nhỏ, còn sau mình thì chẳng có bất cứ dấu vết gì, chỉ là lối đi mà những người khác đã đi qua.
Lời bình:
Trên thế gian vốn chẳng có đường, đường chính là lối mà nhiều người đi tạo thành. Cậu bé trong câu chuyện trên có thể sẽ bị ngã, nhưng hành động của cậu cho thấy, chính nhờ sự độc lập của mình mà cậu tạo ra con đường riêng cho mình. Đi theo bước chân của người khác, hoặc đi theo lối đã vạch sẵn, có thể sẽ rất bình an, không gặp bất cứ nguy hiểm gì, nhưng cũng có nghĩa là ta đã chọn cho mình cuộc đời an nhàn, bình lặng.
Tuần sau các em sẽ hiểu hơn tầm quan trọng về tính tự lập qua câu chuyện “CỦA THỪA KẾ”.